Lung linh cung

Chung Vô Diệm - Đăng Tiên

Thể loại: Tuồng Cổ

Nguồn: blueoceanmusiconline

 

Diễn viên: 

- Tài Linh: Chung Vô Diệm

- Thanh Tòng: Tề Tuyên Vương

- Thoại Mỹ: Hạ Nghinh Xuân

- Trường Sơn: Ngô Khởi

- ...............................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
Trải qua bao nhiêu sóng gió, bao nhiêu gian lao cuối cùng Chung Nương cũng hoàn thành sứ mạng Tề nhất thống. Sau khi cởi lớp nhan sắc mặn mà, Tề Vương đối xử Chung Nương có phần ưu ái hơn xưa, thêm phần trải qua nhiều biến động Tề Vương cũng đã bớt… háo sắc.
 

Cả hoàng cung đều đang vui mừng, khi Chung Hoàng Nương vừa hạ sinh thêm một Thái tử - danh gọi Điền Nguyên. Bỗng nhiên trời giông gió báo tin chẳng lành, Chung Nương bấm tay độn giáp biết thiên ý khỏi cãi, một lần nữa nàng lại mang tai họa, đau lòng hơn cốt nhục phải phân ly. Không muốn lìa con, Chung Nương toan làm phép cãi mệnh trời.

 

Mặt khác, trong cung vẫn còn một Tây Phi Hạ Nghinh Xuân thâm hiểm, sâu độc. Hạ Nghinh Xuân bày kế “ly miêu tráo chúa”, sai Thể Hà lén vào Chiêu Dương cung bắt cóc Thái tử, rồi đem quăng ở ao Liên Trì. Thể Vân – nô tỳ thân cận bên cạnh Chung Nương, phát hiện sự việc, trong lúc giằng co bảo vệ Thái tử đã vô tình giết chết Thể Hà. Đúng lúc ấy trời lại nổi trận cuồng phong cuốn Thể Vân cùng Thái tử Điền Nguyên đi mất.

 

Tề Vương nghe tin Chung Nương hạ sanh, liền đến thăm thì chỉ phát hiện ra xác con mèo, thêm nghe lời Hạ Nghinh Xuân xàm tấu rằng Chung Nương là yêu nghiệt hóa thành. Tề Vương đùng đùng nổi trận lôi đình, lần nữa truyền giam Chung Nương vào lãnh cung.

 

Tại nước Sở.

 

Tuy đã bị Tề thâu phục, nhưng Sở quốc vẫn không cam lòng. Xưa Sở đánh Tề, Sở thua Tề thắng. Sở đánh Tống bang, Sở thắng Tống bại. Nay Sở - Tống liên kết thì Tề phải bại. Đó chính là suy nghĩ của nguyên soái Huỳnh Cái.

 

Lần này, Tống – Sở nắm chắc phần thắng vì tin tưởng vào Đã Quỷ Thần Tiễn của Dưỡng Do Minh, chỉ cần Chung Nương thọ tiễn, trong chín ngày không tìm thuốc giải nhất định sẽ chết. Trên đời này, người có thể trị được chỉ duy nhất một người – Biển Thước Thần Y. Chỉ cần không để Tề tìm được Biển Thước Thần Y thì mưu sự tuyệt đối thành công.

 

Nghe cha là Huỳnh Cái đang bàn luận cùng Dưỡng Do Minh, Huỳnh Nguyên nghe được bèn xung phong đi bắt Biển Thước Thần Y lập công cho Sở bang.

 

Tống – Sở mượn oai trời đem quân quấy nhiễu cõi bờ, lần nữa Chung Nương đích thân xuất chiến phò trợ có Đông Lộ Vương Điền Côn, Tây Lộ Vương Điền Đơn và Đông Lộ Vương Phi Liêm Thoại Hoa.

 

Ra đi lần này biết non sông gặp biến, Chung Nương tặng cho Bắc Phi Trịnh Ngọc Thuyền một bảo trinh y để phòng khi gặp nguy hiểm. So với Tây Phi, Đông Phi thì Bắc Phi là người hiền lành, không có tâm cơ.

 

Vừa đến biên đình đã đối mặt cùng Chung Quốc Mẫu, Dưỡng Do Minh liền buông lời phạm thượng “Tài cán bao nhiêu lại kiêu căng lớn lối. Liễu yếu tơ đào không chống lại sức trượng phu”. Đúng như dự tính, trong lúc giao tranh Chung Nương đã trúng tiễn.

 

Cứ ngỡ chỉ là mũi tên bình thường, khi nghe Điền Đơn nói mũi tên tuy nhỏ nhưng lại phát ánh hào quang. Chung Nương liền giật mình kinh hãi “Thôi đã hết, còn ước mong chi sanh tồn dương gian. Trời không thương, đời Chung Nương, đành bày chi nghiệt oan. Ôi tang thương”. Đến giờ Chung Nương mới phát hiện mình bị trúng Đả Quỷ Thần Tiễn bất tỉnh.

 

Trước tiên nữ Bạch Liên hạ san đoán được thiên cơ, cho Điền Côn một cẩm nang, khi nguy biến thì đem ra xem. Theo lời cẩm nang Đông Lộ Vương Điền Côn lên đường tìm Thần Y Biển Thước cầu cứu mẹ. Nhưng đã trễ một bước, Biển Thước đã bị Huỳnh Nguyên lừa bắt đi rồi.

 

Huỳnh Nguyên vui mừng vì lập được công, nên về thuật lại mọi chuyện cho thân mẫu nghe. Thân mẫu của Huỳnh Nguyên không ai xa lạ chính là cung nữ Thể Vân hầu hạ bên Chung Nương năm nào. Nghe tin Huỳnh Nguyên tiếp tay hại mẹ ruột của mình, mà chàng nào biết nào hay. Không thể im lặng nữa, Thể Vân kể hết chuyện năm xưa chàng tên thật là Điền Nguyên con của Tề Vương và Chung Quốc Mẫu Vô Diệm. Nghe tin như sét đanh ngang tai, não cân rã rời, Điền Nguyên tâm can chấn động, chàng đang tiếp tay kẻ thù giết mẹ, rước voi về dày mã tổ. Để chuộc lại lỗi lầm, Điền Nguyên đến nơi giam giữ Biển Thước Thần Y xin lỗi, cầu xin thần y đến cứu mẹ. Biển Thước Thần Y từ đầu đã nhìn thấu mọi chuyện, chỉ là thời cơ chưa đến, thêm phần muốn thử dạ hiếu nhi của Điền Nguyên.

 

Cuối cùng thần y theo Điền Nguyên đến doanh trại cứu mẹ. Sau khi Biển Thước chữa trị cho Chung Nương, người thuật lại chuyện “ly miêu tráo chúa” năm xưa cho Tề Vương được rõ.

 

Khi Chung Nương tỉnh dậy, Điền Côn thuật lại chuyện gặp Huỳnh Nguyên, hai bên giao đấu, Huỳnh Nguyên tuổi trẻ nhưng tài nghệ siêu quần, nhờ có Khổng Đại bất bình tương trợ. Cảm nghĩa đã cứu Điền Côn, Chung Nương tấu Tề Vương nhận Khổng Đại làm nghĩa tử, sắc phong Bắc Lộ Vương.

 

Chung Nương đưa cho Điền Đơn thiên thư, bảo theo đó sẽ trừ được Dưỡng Do Minh. Lúc này quân báo có người tên Thể Vân muốn vào bái kiến Chung Hoàng Nương. Oan tình suốt mười lăm năm của Chung Nương đến nay mới được phơi bày ánh sáng. Mẹ con gặp nhau mừng mừng tủi tủi, cứ ngỡ ngàn đời cách biệt.

 

Tề Vương phong Điền Nguyên làm Nam Lộ Vương. Có tin cấp báo từ Lâm Tri, Ngô Khởi vấy binh tạo phản cấu kết cùng Hạ Nghinh Xuân nội công ngoại kích mở cửa thành. Tề Vương nghe tin, lo cho Lâm Tri nguy khốn, nhưng càng lo cho Bắc Phi Trịnh Ngọc Thuyền. Muốn nhanh chóng về Lâm Tri cứu người ngọc. Nhưng các tướng đều được Chung Nương sắp bày mọi việc, truyền lệnh theo cẩm nang mà hành sự. Riêng Điền Nguyên hộ tống Thể Vân về Sở bang, đợi thanh bình ơn nọ đền ơn.

 

Chung Nương lần cuối phát pháo khai binh, Lâm Tri trực tấn “Tam quân! Chúng ta trở về thành Lâm Tri, cứu nguy dân lành đừng lâm nguy. Đồng tâm diệt thù, cùng hiên ngang một lòng.” (khoái quá cái đoạn này, nhất là bộ tay của NN)

 

Nơi chốn triều ca, Ngô Khởi đang vui say bên Hạ Nghinh Xuân, còn định bắt ép Trịnh Ngọc Thuyền, may nhờ bảo trinh y Chung Nương ban tặng, nên nàng bảo toàn được trinh tiết. Trong lúc định quyên sinh giữ tròn chữ trung thì Chung Nương về kịp dụng phép bắt lấy Ngô Khởi.

 

Ngô Khởi năm xưa là phò mã Lỗ bang, cùng Lỗ Lâm công chúa kéo quân đánh Tề. Ngô Khởi thất thủ, trọng người tài, Chung Nương chiêu hàng, nhưng anh hùng tử khí hùng bất tử, Ngô Khởi nhất quyết không thuần phục. Chung Nương truyền giam Ngô Khởi.

 

Muốn trêu chọc công chúa Lỗ Lâm một phen, Chung Nương hóa phép người rơm thành Ngô Khởi đến doanh trại Lỗ bang. Lỗ Lâm cứ ngỡ phu quân thoát được vòng vây trở về, đến khi phát hiện lầm kế Chung Quốc Mẫu, quá tức giận Lỗ Lâm công chúa khí huyết công tâm, thổ huyết mà chết.

 

Hay tin Lỗ Lâm công chúa chết, Ngô Khởi vờ chịu nhục quy hàng đợi thời cơ rửa hận. Đối với Tề quốc Ngô Khởi là nghịch thần nhưng đối với Sở bang Ngô Khởi là một trung thần.

 

Tề Vương truyền xử Ngô Khởi bá đao, còn riêng Hạ Nghinh Xuân tam bang triều điển. Lúc này, trước là Điền Nguyên, sau là Điền Côn, Điền Đơn, Lâm Thoại Hoa, Khổng Đại vào yết kiến. Lần lượt dâng hàng biểu của các chư bang. Theo lời đã ban, ai toàn thắng trước thì Tề Vương sẽ truyền ngôi lại.

 

Đã bao năm chinh chiến miệt mài, gối tuyết nằm sương, giờ đất nước thái bình, thâu về một mối. Sứ mệnh của Chung Nương đã xong. Nàng cùng Tề Vương thoái ẩn, vui thú thần tiên.

 

Người kể: ~3mtl~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...