Lung linh cung

Hãy Ngủ Yên Niềm Đau

Thể loại: Xã Hội

Nguồn: Cai Luong Xa Hoi

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Tuyết Anh

- Vũ Linh: Tùng

- Chí Linh: Tư Thành

- Ngọc Đáng: Mẹ Tuyết Anh

- ..........................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
Tuyết Anh là vợ hứa hôn của Tùng, hai người tình lắm nha, đưa nhau đi chơi, uống cùng một ly nước mía, chơi trò đuổi bắt. Trao nhau những cái ôm thắm thiết, những nụ hôn ngọt ngào. Cô đang chờ Tùng đi du học về rồi cả hai sẽ tổ chức hôn lễ.
 

Một hôm vì quá tin tưởng vào ông chủ của mình mà Tuyết Anh bị ông chuốc thuốc mê dâng cho ông Kha để đổi về một phi vụ làm ăn. Tuyết Anh trong lòng đau khổ muốn chết nhưng hai mươi năm qua sống cảnh mẹ góa con côi, cô không nỡ bỏ mẹ mà đi. Nghe tin Tùng sắp về nước cô quyết định bỏ đi một thời gian để tránh mặt vì cảm thấy mình không còn xứng đáng với anh nữa.

 

Mẹ Tuyết Anh đến xin từ hôn và kể hết sự thật cho mẹ Tùng biết. Sau khi Tùng nghe chuyện, anh quyết tâm tìm cho ra kẻ chủ mưu và trả thù cho người yêu. Nào ngờ đến nơi thì Tùng bàng hoàng run sợ khi biết được ông Thành - cha ruột anh chính là chủ mưu đã hại đời Tuyết Anh. Không thể trả thù cũng không thể nói ra sự thật, anh đành ôm niềm đau trong lòng. (cha mẹ Tùng đã ly hôn)

 

Tùng vẫn xem Tuyết Anh như nguồn sống của mình, anh đi tìm cô. Khi vừa gặp được Tùng, Tuyết Anh trốn chạy, trốn chạy như một kẻ tội đồ nhưng với trái tim chân thành “em hãy đặt tay lên ngực anh mà cảm nhận”, lời nói hành động của Tùng như sưởi ấm trái tim băng giá của Tuyết Anh trong tiết trời se lạnh của Đà Lạt, cô không thể nào dứt anh ra được mà lại càng yêu anh nhiều hơn.

 

Mặc dù có chút lo lắng nhưng Tuyết Anh tin vào tình yêu và tâm hồn cao thượng của Tùng, cả hai về xin phép mẹ Tuyết Anh để cử hành hôn lễ. Chưa đủ khổ, giờ đến lượt mẹ Tuyết Anh không cho Tùng cưới vì không muốn con gái khổ, Tùng van xin mãi không được đòi dẫn cô đi thì bà tức giận đòi chết lên chết xuống để bắt cô rời xa Tùng.

 

Nhờ mẹ Tùng đến khuyên giải mà bà cũng nguôi ngoai và không còn phản đối tình yêu của hai con nữa. Mẹ con Tùng giấu Tuyết Anh về chuyện của ông Thành, nhưng giông tố lại ập đến khi mọi người giáp mặt nhau ở nhà Tùng vì chính ông Thành lại cũng là cha ruột của Tuyết Anh. Ngày xưa mẹ Tuyết Anh nghèo nên bị ông lừa gạt mang thai rồi ruồng bỏ.

 

Tuyết Anh không biết mình đang tỉnh hay đang mơ, khi đứng trước mặt mình là kẻ thù,với mẹ cô là người chồng vô trách nhiệm, với cô là người cha vô lương tâm đã hại đời mình. Đôi mắt thất thần như vô hồn nhìn Tùng xót xa “giờ này còn gì nữa mà gọi tên nhau, ba của anh là ba của tôi”, làm sao cô đối diện với sự thật bi thương này, Tuyết Anh một lần nữa muốn vĩnh biệt cuộc đời.

 

Lúc này mẹ Tùng không thể che giấu thêm nữa, thực ra Tùng không phải con ruột của ông Thành. Ngày xưa do ham tài sản của bà mà ông chấp nhận cưới bà khi bà đã có thai, bà muốn giữ hình ảnh người cha cho Tùng nên đã im lặng bấy lâu. Giờ thì ông sẽ phải sống trong giày vò với những oan trái do chính mình gây ra. Tuyết Anh và Tùng sao bao nhiêu trắc trở cũng được trọn niềm hạnh phúc.

 

Người kể: ~skythanh83~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...