Lung linh cung

Món Nợ Tình Xưa

Thể loại: Xã Hội

Nguồn: blueoceanmusic

 

Diễn viên: 

- Tài Linh: Thanh Thanh

- Vũ Linh: Sơn

- Linh Tâm: Sĩ

- Thanh Hằng: Mỹ Ngọc

- .................................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
Đã là con người ai cũng sẽ mắc phải những sai lầm, điều này đồng nghĩa ai cũng có những lần hối hận. Tuy nhiên không phải sự hối hận muộn màng nào cũng được thứ tha, được xóa bỏ tội lỗi. Đôi khi cái giá phải trả cho sự sai lầm chính là mạng sống, là dằn vặt, ray rứt sống cả đời trong bóng tối đau thương.
 

Thanh Thanh – cô gái đang ở độ tuổi đương xuân, tràn đầy sức sống. Cô có nét đẹp ngây thơ của những cánh hoa mimosa, ánh mắt thì long lanh như những giọt sương đọng trên lá thông buổi sớm. Bất ngờ gia đình gặp biến cố, cha Thanh Thanh qua đời đột ngột, gia đình mất đi trụ cột chính. Mẹ cô vì thương nhớ, đau buồn mà lâm bệnh nặng. Thanh Thanh đã mất cha, người thân duy nhất trên đời chỉ còn mẹ. Để có tiền thang thuốc, Thanh Thanh đã nhận lời đi làm thuê, làm mướn ở phương xa. Khi đến Đà Lạt, cô mới biết mình bị lừa bởi bọn buôn người. Thanh Thanh vô cùng hoảng sợ nhưng vẫn nhanh trí thoát khỏi hang sói. Tuy trốn thoát, Thanh Thanh cũng không dám về quê, càng không dám báo công an vì sợ bọn người xấu sẽ hại mẹ mình. Thanh Thanh thân cô thế cô, bơ vơ lạc lõng giữa ngõ cụt số phận, trong người lại không có tiền, cùng đường Thanh Thanh đành ăn cắp, khi là cái bánh, khi là tiền…..sao cũng được miễn có thể lây lất qua ngày.

 

Sơn – cậu ấm con nhà giàu, ngoài tài nhiếp ảnh thì anh ta chẳng làm được chuyện gì ra trò. Chính vì bất đồng quan điểm với ông Thái – ba của anh, nên Sơn tức giận bỏ lên Đà Lạt sống nhờ nhà ông Chín – người đã từng chịu ơn ba anh. Một hôm, Thanh Thanh lén vào ngôi biệt thự tìm Sơn, vì trong mắt Thanh Thanh anh ta là một người tốt (có lần Sơn đã giúp đỡ Thanh Thanh). Cảm thông hoàn cảnh khốn khổ và nhìn thấy vẻ đẹp ngây thơ, thuần khiết của Thanh Thanh rất thích hợp làm người mẫu chụp hình. Cứ ngỡ đời Thanh Thanh đã sang một trang mới. Đối với Thanh Thanh đây là những tháng ngày vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất và cũng là những tháng ngày để sau này nhớ đến đều khiến tim Thanh Thanh rỉ máu.

 

Ngày tháng êm đềm không lâu, cuối cùng bọn người xấu cùng tìm được Thanh Thanh, chúng muốn bắt cô về. Lần nữa, Sơn đóng vai người hùng ra tay giúp đỡ trả hết toàn bộ số tiền mà Thanh Thanh đã tạm ứng lo cho mẹ trước đó. Một cô gái sớm vướng nhiều sầu đau như Thanh Thanh, từ trước đến nay chưa ai đối xử tốt với cô, quan tâm giúp đỡ cô như Sơn. Rất đỗi tự nhiên Thanh Thanh xem Sơn như nguồn sáng, như một vị thần vĩ đại.

 

Thanh Thanh yêu Sơn, yêu bằng tất cả máu tim mình, yêu không hối tiếc. Còn Sơn, anh có yêu cô như cô đã tuyệt đối yêu anh không, sao dễ dàng buông tiếng hẹn câu thề? Và thực tế không như tiểu thuyết ngôn tình có thể kết thúc tại thời điểm đẹp đẽ nhất. Những chuyện Sơn giúp đỡ Thanh Thanh, đối với anh chẳng là gì. Không phải anh ta cao thượng, tất cả chỉ có thể xem là cuộc giao dịch, anh bỏ tiền đổi về tình yêu đầu đời và cả tấm băng trinh của người con gái. Xem ra cuộc giao dịch này Sơn lời to, chỉ tội cô gái ngây thơ kia vẫn hết lòng hết dạ yêu anh. Nào biết nào hay anh ta chỉ xem cô như một ngọn lửa thắp sáng đêm Cao Nguyên lạnh lùng, khi đêm tàn thì mộng cũng tàn theo.

 

Cũng đến ngày Thanh Thanh bước khỏi giấc mơ hồng của mình. Sơn phải quay về Sài Gòn gấp vì mẹ anh ta đang hấp hối. Thanh Thanh rất muốn cùng Sơn về Sài Gòn, ra mắt gia đình anh. Đương nhiên, Sơn không muốn điều đó xảy ra, vì anh ta chỉ xem cô là cuộc tình hờ. Anh hứa hẹn đủ điều nhưng tất cả chỉ là dối trá, cốt để Thanh Thanh yên dạ. Ba tháng trôi qua mà Thanh Thanh có cảm tưởng dài hàng thế kỷ, cô như cánh hoa phai nhạt sắc hương vì nhớ thương gặm mòn thân xác. Nhìn Thanh Thanh ra ngẩn vào ngơ, đợi chờ trong vô vọng, ông Chín không đành lòng đã đưa cho cô địa chỉ của Sơn. Thanh Thanh mang theo bao nhiêu nhớ thương, bao nhiêu hy vọng đi tìm người yêu.

 

“Em đi tìm anh đôi gót chân mòn.

Em đi tìm anh mưa nắng dãi dầu.

Đường thênh thang tìm anh ở đâu?

Dù đường chông gai quyết tìm bóng anh.”

 

Theo địa chỉ của ông Chín, Thanh Thanh tìm đến công ty và gặp ông Thái – người đàn ông lạnh lùng, tàn nhẫn. Ông cho cô biết Sơn đã cưới vợ theo lời trăn trối trước khi mất của mẹ anh. Như để thêm phần khẳng định sự thật kia, ông cho Thanh Thanh xem tấm hình cưới của Sơn cùng Mỹ Ngọc, cả hai cười rất hạnh phúc nhưng Thanh Thanh đâu nhìn thấy vì mắt cô đã nhòa lệ.

 

Thanh Thanh không tin Sơn lừa gạt cô, không tin Sơn chỉ xem cô như một trò chơi khi buồn tẻ. Cô không tin Sơn có thể nhẫn tâm với cô như vậy. Phải chăng ông Thái đang dối lừa, cho dù chỉ là hy vọng mong manh, Thanh Thanh cũng không từ bỏ. Cô bỏ đi lòng tự trọng quỳ dưới chân ông Thái, nước mắt nhạt nhòa, van xin thống thiết mong được gặp Sơn. Cô muốn cho Sơn biết trong cô đang mang giọt máu của anh. Cứ ngỡ đứa bé sẽ là đồng tâm kết buộc chặt tình yêu giữa cô cùng Sơn, đồng thời kéo ngắn mọi khoảng cách.

 

Vì danh dự gia đình, ông Thái phủ nhận giọt máu kia là cháu của mình, lại tuyệt tình xua đuổi Thanh Thanh ra khỏi công ty. Lúc này Sĩ – anh trai của Mỹ Ngọc nghe được toàn bộ câu chuyện. Không muốn hạnh phúc của em mình gặp nguy hiểm. Sĩ lên kế hoạch hủy cái thai của Thanh Thanh và được sự đồng ý của ông Thái. Ngoài mặt Sĩ làm người tốt sắp xếp Thanh Thanh nghỉ ngơi tại khách sạn, rồi sẽ tìm cách cho cô gặp Sơn. Mặt khác Sĩ lại sai Phúc – nhân viên trong công ty, bỏ thuốc phá thai vào ly trà cho Thanh Thanh uống. Nhưng khi Phúc nhìn thấy tình yêu nồng nàn, tuyệt đối trong ánh mắt, trong lời nói của Thanh Thanh dành cho Sơn, anh không đành lòng đồng lõa cùng bọn người vô lương tâm. Phúc nói hết mọi sự thật và khuyên Thanh Thanh hãy bỏ đi thật xa.

 

Gần sáu tháng sau, Thanh Thanh tình cờ gặp lại Sơn trong buổi triển lãm tranh của anh. Ông Thái đã nhanh chóng đẩy Sơn lên xe, chỉ quăng lại xấp bạc. Nhìn những tờ giấy bạc vô tri nằm vương vãi trên mặt đường Thanh Thanh cứ ngỡ đó chính là mảnh vụn của trái tim mình. Cuộc đời này thật tàn nhẫn, không thể đẹp như ngôn tình càng không thể như cổ tích, làm gì có chuyện nàng Lọ Lem gặp được chàng hoàng tử, cả hai hạnh phúc bên nhau trọn đời. Hiện thực chỉ có một tên họ Sở xem tình yêu là trò đùa thoáng chốc và một cô gái ngây thơ đặt trọn niềm tin yêu để giờ ngỡ ngàng trước hoàn cảnh đắng cay.

 

Thanh Thanh nấn ná lại Sài Gòn chỉ mong ngày gặp Sơn, giờ còn gì nữa mà hy vọng, cô quyết định quay về quê âm thầm chờ ngày sinh nở. Cô đã chọn rồi cho mình những đau thương, thiệt thòi, mất mát, thế nhưng có người không vừa lòng quyết đuổi cùng giết tận. Chỉ vì lo cho hạnh phúc của em mình mà Sĩ lần nữa hại Thanh Thanh, trong lúc giằng co cô đã rơi xuống vực.

 

Trời cao có mắt, Thanh Thanh và đứa bé mạng lớn không những “mẹ tròn con vuông” mà từ giây phút ấy đời Thanh Thanh thật sự sang trang mới. Rồi đây đất bằng dậy sóng, những người đã từng hại cô, chà đạp cô, khinh rẻ cô từng người từng người phải trả giá một cách đầy đủ về những sai lầm, từng hạnh động sai trái của chính mình.

 

Lần nữa, Thanh Thanh quay về Sài Gòn nơi đã cho cô nếm trải tất cả tủi nhục, đau khổ. Nhưng giờ, cô không còn là cô gái hiền lành người khác dễ dàng ức hiếp nữa. Thanh Thanh đã trở lại là đóa hoa mimosa tràn ngập sắc hương từ lúc cô trở thành vợ của Định cũng chính là ân nhân đã cứu khi cô rơi xuống vực – một đại phú giàu có, thích sống cuộc đời đơn giản, không thích khoe khoang. Đến ngày quay về, cô mới bất ngờ biết gia thế của chồng. Tình cờ Thanh Thanh gặp lại Phúc (ngày xưa vì giúp cô sau đó Phúc đã bị đuổi ngay sau đó). Cô nhờ Phúc mang thư đến hẹn gặp Sĩ.

 

Nhận được thư của Thanh Thanh, Sĩ vừa lo vừa sợ, cứ ngỡ cô đã chết nên Sĩ luôn sống trong nỗi ám ảnh. Nay biết Thanh Thanh có ý trả thù, Sĩ hèn mọn quỳ xuống xin cô tha thứ lỗi lầm năm xưa nhất là đừng gây hại đến Mỹ Ngọc. “Ở đời khi người ta xin mà mình không cho, thì cũng đừng mong họ ban cho khi mình cúi đầu xin xỏ”. Không lay chuyển được quyết tâm của Thanh Thanh, lần thứ ba Sĩ ra tay muốn giết Thanh Thanh. Người đang làm trời đang nhìn, kẻ phải rơi xuống vực chính là Sĩ, nhưng hắn không được may mắn như Thanh Thanh, Sĩ phải xuống mười tám tầng địa ngục sám hối những việc làm độc ác của mình.

 

Sơn cùng vợ muốn hiểu rõ hơn về cái chết của Sĩ nên đến tìm, lúc này Sơn mới nhận ra Thanh Thanh. Gặp lại người mà cô đã từng tôn sùng, đối mặt nhau trong lòng Thanh Thanh là gì? Yêu? Hận? Câu hỏi “vậy trước đây, anh có yêu em không?” như một tảng đá lớn đè nặng tâm trí cô. Thanh Thanh cảm thấy tim mình như bị cuộn chỉ gai quấn lấy khi nghe mấy chữ “chưa bao giờ tôi yêu cô”. Đã cố dằn lòng sao lệ vẫn rơi rơi. Hình ảnh vị thần vĩ đại ngày nào bất chợt đổ sập như trái tim cô đang tan nát.

 

Sơn mang vẻ bề ngoài đẹp trai, phong độ, lòng dạ lại chứa đầy sâu bọ. Anh có thật sự thấy có lỗi với Thanh Thanh không? Anh có thật sự hối hận về những sai lầm của mình? Anh nhàn nhạt buông ra hai tiếng “xin lỗi”.

 

“Xin lỗi” có thể trả lại cho Thanh Thanh thời gian đẹp nhất không? Có thể trả lại cho Thanh Thanh một trái tim thuần khiết không? Câu trả lời là “Không” thì cái giá để trả cho những sai lầm của Sơn bao nhiêu mới là đáng tội?

 

Khi biết cái chết của Sĩ có liên quan đến Thanh Thanh, Sơn tức giận xiết cổ cô. Sơn thật là tên sở khanh tệ bạc, đê hèn, xấu xa, ích kỷ, một chút tình với cô cũng không có. Lòng Thanh Thanh tràn ngập nỗi đau mang tên một người. Công lý ở đâu, nếu năm ấy Thanh Thanh chết thì ai là người đòi công bằng cho cô. Nếu không có Phúc vào kịp nói hết mọi sự thật, có lẽ Thanh Thanh đã chết dưới tay tên lừa tình. Sơn cúi đầu hổ thẹn ra về.

 

Mỹ Ngọc mắc chứng bệnh vô sinh, Sơn nhìn thấy con lại không có tư cách nhận con. Riêng phần ông Thái, sau khi Sĩ chết hoạt động của công ty gặp vô vàn khó khăn không thể xoay sở được, do quá xúc động ông đã liệt nửa người. Nửa đời tàn còn lại ông phải làm bạn với chiếc xe lăn. Biết công ty gia đình Sơn gặp rắc rối, Thanh Thanh đề nghị góp vốn đổi lại cô sẽ cho bé Hòa thường xuyên qua chơi với ông Thái. Chính nhờ Thanh Thanh lao tâm khổ tứ, quên ăn quên ngủ đưa ra những quyết sách đúng đắn đã cứu công ty khỏi bờ vực phá sản, đến nay thì nó đã vững chắc và phát triển hơn xưa.

 

Sơn vì lợi ích bản thân và gia đình, anh ta đề nghị rút hết cổ phần. Anh không xem những chuyện Thanh Thanh làm là giúp đỡ mà là đang phá hoại. Phải chăng Thanh Thanh gặp nhầm tên sở khanh là tại cô xui xẻo không trách ai được, cô yêu điên dại là tại cô ngu khờ, cô cất công vào Sài Gòn xa xôi tìm kiếm người yêu là cô đèo bồng, cô muốn vực dậy công ty là do cô trơ trẽn. Tất cả mọi điều xấu xa đều do cô tự chuốc lấy. Cô phải cúi đầu, chấp nhận âm thầm gánh lấy đau thương mới vừa lòng mọi người?

 

Chẳng ai thấu hiểu nỗi lòng của Thanh Thanh? Ngay cả Định anh cũng cho những việc làm của Thanh Thanh là sai, anh tự ý giao bé Hòa cho gia đình Sơn nuôi dưỡng. Thanh Thanh điên cuồng giành lại đứa trẻ trên tay Mỹ Ngọc. Trong lúc đôi co không chịu nổi cuộc xô xát của người lớn, bé Hòa vụt chạy ra đường… và tai nạn bất ngờ cướp đi mạng sống của bé. Cái chết đáng thương ấy đã kết thúc món nợ ân tình ngày xưa, nhưng để lại cho những người trong cuộc một nỗi xót xa khôn nguôi. Cuối cùng người chịu khổ đau nhất vẫn chính là Thanh Thanh.

 

Tại sao tất cả mọi người đều lên án Thanh Thanh? Không ai trong họ có quyền đó. Họ có trải qua những đoạn trường như Thanh Thanh từng chịu? Họ có nếm qua cảm giác bị chính người mình tin yêu nhất lừa dối nó đau đớn, tồi tệ đến mức nào? Không ai có quyền bắt Thanh Thanh từ bỏ hận thù. Cô luôn để hai chữ “trả thù” trên môi, nhưng Thanh Thanh đã làm hại ai trong gia đình của Sơn chưa. Sĩ chết là do hắn độc ác, không lẽ chỉ có em hắn mới có quyền hạnh phúc, vui vẻ, còn Thanh Thanh đáng nhận những bất hạnh. Ông Thái bị liệt nửa người là do Thanh Thanh hại sao? Ông ta muốn nhận cháu thì nhất định Thanh Thanh phải hai tay dâng bé Hòa? Trong khi ngày xưa chính ông đã nhẫn tâm ruồng bỏ nó. Nếu như Mỹ Ngọc có thể sanh con, ông có cần đứa con của Thanh Thanh không? Sao họ chỉ muốn được phần mình mà bắt Thanh Thanh chịu thiệt. Tất cả đều do họ tự làm tự chịu. Và cuối cùng cái giá phải trả cho những sai lầm của Sơn – tên đầu sỏ đã dựng lên vở bi kịch cuộc đời, chính là nhìn những người thân yêu của anh ta đau khổ, cả đời anh ta sẽ phải sống trong dằn vặt khổ đau, lương tâm dày vò khi đùa giỡn với tình yêu.

Người kể: ~3mtl~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...