Lung linh cung

Tam Đả Châu Ngọc Long

Thể loại: Tuồng Cổ

Nguồn: Cải Lương Miền Nam

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Phụng Lan Hương

- Vũ Linh: Châu Ngọc Long

- Tiểu Linh: Trương Báo

- Thoại Mỹ: Công chúa Huệ Nhi

- ................................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung

Bối cảnh thời nhà Minh.

 

Châu Ngọc Long chàng hàn sĩ nghèo, tướng mạo anh tuấn, văn thao võ lược.

 

Nàng Phụng Lan Hương nhan sắc phương phi, đại tiểu thư con quan Tri Phủ “khuê môn bất xuất, tam bộ bất ly”. Khi nàng đến tuổi cập kê, Tri Phủ truyền tin gieo tú cầu, kén rể đông sàng.

 

Đây quả là tin vui trời ban cho tất cả nam nhân trong thiện hạ, từ vương tôn công tử, cho đến thứ dân bình thường, đều muốn đến tranh vận may.

 

Trương Báo từ lâu đã thầm mến mộ nhan sắc bá mỵ thiên kiều của Lan Hương, nay nghe tin liền đến phủ đường, trước ép sau buộc trái tú cầu phải thuộc về hắn. Cha Phụng Lan Hương là tên quan thượng đội hạ đạp, làm sao dám đắc tội con quan Thừa tướng, phần ham vinh hoa phú quý, nếu kết thông gia với nhà Thừa tướng, con đường thăng quan tiến chức của lão càng thêm rộng mở.

 

Tri Phủ dùng uy quyền của bậc phụ mẫu, ép Lan Hương làm điều trái với lương tâm. Nàng nghe qua, vẻ hoảng hốt hiện rõ trên gương mặt thanh tú, nhưng vẫn không làm giảm đi vẻ đẹp chim sa cá lặn của nàng. Trương Báo tuy tài gồm văn võ, nhưng tâm bất chính, ỷ thế cha Thừa tướng đương triều, xem dưới mắt không người. Nếu Lan Hương phối duyên cùng hắn, chẳng khác nào hoa quý mà rơi vào tay phàm phu.

 

Nói về Châu Ngọc Long, khi chàng còn đang mơ mơ hồ hồ về giấc mơ của mình thì Hoàng Khánh Minh và Trương Sơn Qui là hai người em kết nghĩa với Châu Ngọc Long tìm đến, kéo chàng đến xem con gái Tri Phủ gieo tú cầu, trước sự lôi lôi kéo kéo của hai đệ đệ, Châu Ngọc Long đành miễn cưỡng đi theo. Nói là thế, chớ chân chàng không bước, nhưng tim thì sớm bay mất khi chỉ thoáng nhìn thấy Phụng Lan Hương trong giấc mộng.

 

“Trai anh hùng ngộ gái thuyền quyên

Phỉ nguyền sánh phượng đẹp duyên mây rồng”

 

Trái tú cầu rơi vào tay chàng hàn sĩ Châu Ngọc Long. Tức giận, Trương Báo ra sức ép, nếu chẳng trọn tơ loan cùng người ngọc, thì chức Tri Phủ này nghĩ cũng đừng nghĩ tới.

 

Chàng hàn sĩ, cầm trái tú cầu mà ngỡ như nắm giữ cả bầu trời lòng vui mừng khôn xiết đến gặp Tri Phủ nói chuyện hôn ước. Lại bị Tri Phủ không tiếc lời nhục mạ “cóc toan đòi tiên”. Đối với hàn sĩ Ngọc Long “sĩ khả sát, bất khả nhục”. Châu Ngọc Long ngậm ngùi, nén đau thương trả lại phao cầu, thảm sầu quay về. Nhìn tình cảnh đau xót của hiền huynh, nhưng lại không giúp ích được gì, Trương Sơn Qui căm hờn, quyết sống dọc ngang, vào rừng xanh xưng vương tự cường, cướp của giàu chia cho người nghèo.

 

Riêng phần Phụng Lan Hương, tú cầu trao tay là cả đời trao trọn. Nàng không muốn mang tiếng bội vong, tham sang phụ khó. Nhờ sự giúp đỡ của mẫu thân và hiền muội, Lan Hương đã trốn nhà đi tìm tình lang.

 

Trở về nhà, Châu Ngọc Long vẫn thẫn thờ, sầu não…..không phải vì vuột mất danh phận con rể Tri Phủ, mà là chỉ thoáng nhìn thấy qua nhan sắc khuynh quốc khuynh thành của Phụng Lan Hương thì trái tim chàng đã không còn là của chàng nữa. Đúng lúc ấy thì Lan Hương tìm đến. Nàng đã không ngại câu lễ giáo gia phong, cãi lệnh song thân đến tìm chàng, Châu Ngọc Long đâu còn cách gì mà từ chối tấm chân tình của Lan Hương. Từ đây dưới mái nhà tranh sẽ có hai trái tim vàng.

 

Mười năm đèn sách, cũng chỉ mong một ngày bảng vàng đề tên. Từ biệt hiền thê, Ngọc Long lên đường lai kinh ứng thí, chàng quyết tâm sẽ tạo một khoảng trời riêng cho Lan Hương, không để nàng cơ cực nữa.

 

Trời cao không phụ lòng người, Châu Ngọc Long chiếm ngao đầu hiển vinh. Trước triều ca, cha con Thừa tướng còn ghi thù xưa đem lời xúc xiểm, Vua Minh tin lời lập tức giáng Châu Ngọc Long từ Võ trạng xuống giữ chức Tiên Phuông. Còn Hoàng Khánh Minh giữ chức Thám hoa.

 

Anh hùng thì không sợ không có đất dụng võ. Tin cấp báo từ biên thùy, Phiên bang xâm lấn biên cương. Vua Minh lập tức phong Trương Báo giữ chức Nguyên soái bình Phiên, Châu Ngọc Long - Tiên Phuông. Riêng Hoàng Khánh Minh thì đi diệt trừ khảo thấu ở Sơn Tây. Đệ huynh đành đôi ngã.

 

Trước khi đến doanh trại, Châu Ngọc Long tranh thủ trở về quê thăm hiền thê giờ đang mang thai bào, sắp đến ngày lâm bồn. Nhìn chàng áo mão cân đai, Lan Hương chưa kịp vui mừng, thì Châu Ngọc Long thuật chuyện chàng bị làm nhục giữa triều ca, nhưng vì nàng, Ngọc Long nén giận phục tùng.

 

Phu thê hàn huyên chưa được đôi câu, thì có lệnh triệu Ngọc Long trại tiền phục mệnh. Chưa kịp dời chân thì nhị triệu đã đến, chuẩn bị dời chân thì Lan Hương lâm bồn, dù phải tan thây, lúc này Ngọc Long cùng phải kề cận bên Lan Hương khi nàng sanh nở.

 

Lan Hương sinh được một đôi long phụng: trai đặt tên Châu Ngọc Lân, gái đặt tên Châu Mỹ Phụng. Vừa đặt tên con xong, thì tam triệu đã đến. Châu Ngọc Long biết mây đen đang chờ chàng phía trước.

 

Trương Báo lợi dụng chuyện công trả thù tư, truyền đả côn Châu Ngọc Long một trận thịt nát xương tan, chưa cho chàng kịp điều trị vết thương, liền truyền lệnh Châu Ngọc Long dẫn theo một đoàn quân già yếu chiến đấu cùng đội quân tinh nhuệ của công chúa Huệ Nhi.

 

Huệ Nhi công chúa tuy thân phận lá ngọc cành vàng, lại là anh thư nữ kiệt. Châu Ngọc Long tuy thân mang trọng thương, vẫn quyết sức mình bảo an bờ cõi. Nhìn quân Minh toàn cao niên, riêng tướng lĩnh thì cả người lảo đảo. Huệ Nhi có lẽ vì hiếu kỳ, có lẽ vì tướng mạo oai phong của Ngọc Long mà động lòng trắc ẩn, khi biết qua sự tình Châu Ngọc Long bị kẻ gian hãm hại. Trong khi hai bên tranh đấu, chàng ngất xỉu, công chúa đã đưa chàng về Phiên quốc.

 

Thời gian thấm thoát trôi. Đông tàn xuân lại đến…..

 

“Nhìn sương rơi nhớ thương không hề vơi, chàng ra nơi biên thùy, mười lăm năm ai bi” Phụng Lan Hương một mình nuôi con khờ khôn lớn, âm thầm chờ chồng. Ngọc Long và Mỹ Phụng tình cờ cứu được người đàn ông lạ mặt ngất xỉu trước nhà, đến khi cứu tỉnh mới nhận ra là Hoàng Khánh Minh – sau khi chàng bình loạn thảo khấu, đợi mãi chẳng thấy chiếu triệu hồi, đánh liều, chàng rút binh về, thì gặp cơn sóng dữ. Hoàng Khánh Minh trôi dạt đến thôn nghèo. Hoàng Khánh Minh chán cảnh quan trường đen tối, xin tá túc vừa để bảo vệ tẩu tẩu và truyền dạy võ công cho hai cháu nhỏ.

 

Nói về Ngọc Lân và Mỹ Phụng trong lần dạo chơi, thì lại tình cờ gặp được Trương Sơn Qui, nói qua nói lại nhận ra bà con. Sơn Qui dạy hai trẻ cướp của giàu chia người nghèo. Lan Hương biết được, tức giận đuổi đánh, chúng hoảng sợ, nghĩ kế quăng đồ xuống sông rồi chạy đi tìm Trương Sơn Qui lánh nạn.

 

Lan Hương nhìn thấy y phục các con trôi lềnh bênh trên sông, thì tâm cuồng trí loạn, nửa tỉnh nửa dại.

 

Quay về Châu Ngọc Long, mười lăm năm sống ở Phiên bang, dù không cố nhớ nhưng chàng chưa khắc nào quên vợ hiền con dại, không biết giờ này Lan Hương và các con thế nào, trăm mối ngổn ngang, Ngọc Long viết thư để lại không từ mà biệt. Công chúa Huệ Nhi tức lòng, liền đuổi đến Minh triều tìm chàng.

 

Hoàng Khánh Minh đốn củi trở về, không thấy tẩu tẩu và hai cháu, liền đi tìm. Trên đường chàng gặp được Huệ Nhi đang cải nam trang. Cả hai tìm thấy Lan Hương đang điên loạn kêu gào tên hài nhi. Huệ Nhi và Khánh Minh đóng giả Ngọc Lân và Mỹ Phụng, thời may lay tỉnh được thần trí của Lan Hương. Cả ba cùng nhau đến sơn động của Trương Sơn Qui.

 

Quốc thái dân an, Thừa tướng và Trương Báo lợi dụng vua Minh vi phục xuất tuần, định soán ngôi thay chủ lập quân. Nào ngờ đâu, đúng ngay địa bàn của Trương Sơn Qui, Thừa tướng và Trương Báo chết tại chỗ. Còn vua Minh và Thượng thơ bị bắt. Không muốn để lộ thân phận, Thượng thơ đành nói dối mình là nội giám còn vua Minh là Thừa tướng. Nghe đến hai chữ “Thừa tướng”, Ngọc Lân và Mỹ Phụng xông ra đòi báo thù rửa hận cho cha. Tên đã lắp vào cung, chỉ đợi lệnh xạ tiễn, Châu Ngọc Long đến kịp thời cứu nguy cho kim thượng. Đến giờ oan ức của chàng mới được sáng tỏ. Vui mừng hơn là Ngọc Long gặp lại Lan Hương, sau mười lăm năm xa cách. Cả nhà đoàn tụ, chúa thánh tôi hiền, thái bình thịnh thế.

Người kể: ~3mtl~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...