Lung linh cung

Tiếng Hát Người Thương

Thể loại: Xã Hội

Nguồn: Lưu niệm

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Út Nhường

- Kim Tử Long: Khánh

- Lương Tuấn: Hiền

- .................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung
Út Nhường và Khánh yêu nhau bằng mối tình đầu thơ mộng, đẹp đẽ. Là con trai út của bà Cả - địa chủ giàu có ở Vĩnh Long, Khánh tin chắc mẹ sẽ chiều ý, cho anh cưới cô đào hát xinh đẹp này. Quà dạm hỏi là một chiếc ghe mới tuyệt đẹp thay cho phương tiện di chuyển của gánh hát nghèo là chiếc ghe cũ nát. Nghĩa cử đó khiến chú, thím Năm – người đã nuôi dưỡng Út Nhường từ thuở bé, cũng mừng vui vì nghĩ Út Nhường đã tìm được người tốt để gởi tấm thân. Chỉ có Hiền là đau khổ. Bao năm chung sống trong gánh hát, anh yêu Nhường mà không dám mở lời. Vì sợ mất Nhường, anh nói rõ tình cảm của mình khiến Nhường bối rối. Bởi cô chỉ xem Hiền như anh của mình… Buồn tình Hiền bỏ đi biệt xứ.
 

Út Lòi – người giúp việc của bà Cả ton hót với bà về mối tình của Khánh và cô đào trẻ. Đó là một tin không vui. Bởi bà vẫn luôn nhớ lời ký thác của người chồng quá cố, phải thực hiện hôn ước: cho Khánh cưới Hường, con gái bạn thân của ông Cả. Nhờ Út Lòi hiến kế, bà Cả thực hiện một âm mưu nhằm chia rẽ Khánh - Nhường.

 

Bà đến gặp Út Nhường báo tin Khánh sắp cưới vợ và đưa lá thư đoạn tuyệt của Khánh gửi cho nàng. Quá đau khổ, Nhường lâm bịnh trầm kha. Thương cháu, chú thím nàng dời gia sản về chiếc ghe tồi tàn và nhổ neo đi xa!

 

Sau một thời gian dưỡng bệnh, gánh hát của Nhường nhận lời giúp vui cho một đám cưới. Nào ngờ chú rể lại là…Khánh. Sau bao ngày đi xa, nghe tin Khánh cưới vợ mà cô dâu không phải là Nhường, Hiền cũng tức tốc trở về đến giữa bữa tiệc để hạch tội Khánh vì sao ruồng rẫy Nhường.

 

Lúc bấy giờ Khánh, Hiền và Nhường mới biết sự thật cay đắng: bà Cả đã dùng chính lá thư Khánh gửi cho Hường – người con gái được định đoạt hôn ước nhưng chàng không yêu, để đưa cho Nhường khiến nàng lầm tưởng Khánh phản bội. Thấy Nhường quá đau khổ và lâm trọng bệnh nên chú thím nàng mới nhổ neo đưa gánh hát đi xa. Bà Cả lại cho người phao tin sự ra đi đột ngột không một lời từ giã này là do Nhường đã phản bội Khánh, nhận lời cầu hôn của Hiền…

 

Bây giờ dẫu có trách cứ cũng muộn màng, Khánh chẳng biết phải làm gì khi nghe mẹ bày tỏ nỗi lòng: bà chỉ muốn làm tròn lời hứa với cha chàng.

 

Tìm đến chiếc ghe hát tồi tàn, Khánh cũng cảm thấy xót xa trước hình hài tiều tụy của người yêu. Căn bệnh lại tái phát và mỗi ngày Nhường chỉ nuốt nước mắt thay cơm. Nàng không hề oán trách ai và một mực buộc Khánh phải quay về với Hường. Bởi trong lần sơ ngộ tại tiệc cưới, Nhường đã trò chuyện với Hường và cảm thấy Hường là cô gái tốt. Chứng kiến ân tình sâu nặng ấy, Hường tự rút lui để Khánh trọn quyền quyết định. Ở cạnh người mình yêu nhưng Nhường cương quyết đuổi Khánh đi và không muốn gặp lại Khánh. Nàng xin chú cho thuyền nhổ neo, rời xa mãi mãi chốn này.

 

Dù bên cạnh Nhường lúc nào cũng có Hiền, chú thím Năm nhưng Nhường vẫn không nguôi đau khổ. Trong một đêm mưa gió, Nhường trút cả tâm sự vào bài hát với niềm khát khao cháy lòng được tiếp tục nghề hát để khỏa lấp cơn tuyệt vọng. Song, Nhường chẳng còn đủ sức để ca trọn bài, nàng từ giã cõi đời vì trái tim quá nhạy cảm và tâm hồn quá yếu đuối…

~Trích Báo SK~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...