Lung linh cung

Trinh Nữ Lầu Xanh

Thể loại: Tuồng Cổ

Nguồn: Cải Lương Miền Nam

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Mai Thảo

- Vũ Linh: Trọng Nghĩa

- Lệ Thủy: Mai Trinh

- Minh Vương: Vân Sơn

- .............................

  • Xem video
  • Hình ảnh
  • Nội dung

“Nhớ một người mà chẳng thể nói...yêu một người mà mãi chẳng quên...

Là bởi vì mình yêu người ta…nên mình được quyền thấy đau khi nhìn người ta bên người khác…

Không phải cứ xa là nhớ, mà cảm thấy nhớ nhất là ở gần nhưng chẳng phải của nhau”.

 

Trọng Nghĩa – tính tình khẳng khái, bộc trực, trọng tình nghĩa kim bằng. Trái ngược với tính khí như lửa của Trọng Nghĩa, Bạch Vân Sơn lại là chàng thư sinh ôn nhu như nước. Cả hai lại là huynh đệ thâm giao, chí tình chí nghĩa.

 

Không ngân lượng lên kinh ứng thí, Mai Trinh cắt mái tóc thề đem bán, còn Trọng Nghĩa anh bán tất cả tài sản đưa tiền cho Vân Sơn. Trước những tấm lòng cao đẹp, Vân Sơn quyết chí áo gấm về làng.

 

Bạch Vân Sơn yêu và thành thân với Mai Trinh nhưng “chàng chưa thi đỗ thì chưa động phòng”.

 

Trọng Nghĩa thì thầm cảm mến Mai Thảo từ lâu, nhưng đến nay anh mới dám lấy hết can đảm bộc bạch trái tim mình. Thiên đường mà anh âm thầm xây dựng bấy lâu nay, bỗng chốc hóa tan thành ảo ảnh phù du, vì trái tim của Mai Thảo đã trở thành “nạn nhân” của một tình yêu không lên tiếng gọi, mà lặng lẽ vương mang thân tù tội ái tình. “Người em yêu quý từ lâu, làm sao tôi thốt nên lời đây. Khi lối tình yêu không hòa hai” – Cô yêu Bạch Vân Sơn.

 

Một tình yêu tội lỗi.

 

Vâng, Mai Thảo biết điều đó, nhưng lý lẽ con tim làm sao thấu hiểu, cô càng muốn quên thì lại càng thêm nhớ. Cô không hờn, không ganh tỵ với tình yêu của chị, nhưng nhìn thấy Vân Sơn trái tim cô lại đau nhói.

 

Cô đau chỉ một. Còn Trọng Nghĩa anh đau luôn cả nỗi đau của Mai Thảo.

 

Anh biết phải làm gì, để trong tim cô có hình bóng của anh?

 

Quan Huyện đến nhà bắt Trọng Nghĩa, thì gặp được Mai Thảo – xuân thắm tròn, thân ví như nụ hoa mới đơm, làm lão ta mê mẩn.

 

Mai Thảo vì muốn có tiền để Vân Sơn lai kinh ứng thí, và cũng muốn chôn vùi mối tình sầu tuyệt vọng, mà cô đã hạ bút ký giấy bán thân. Chữ ký vô tri, vô giác ấy lại là bản án đau thương trói buộc đời cô vào số kiếp đoạn trường “ai hỡi ai phương trời, hiểu dùm cho thân ai. Phải chôn kiếp hoa trong đọa đày”. Nước mắt buồn đau đong đầy trong đôi mắt của cô có phải là gió, là mây, là mưa ngâu ảm đảm, như cơn bão tố thê lương vùi dập đi tất cả tình yêu và mộng ước.

 

“Ôi đau thương, số kiếp hận sầu vấn vương. Một vùng trời thê lương, thân cá chậu chim lồng, ai thấu cho cảnh ngộ má hồng”.

 

Trọng Nghĩa trốn ngục, vượt qua những nguy hiểm lén vào dinh phủ quan huyện tìm Mai Thảo. Anh muốn cứu thoát nàng khỏi cuộc sống đọa đày, thê lương.

 

Nàng có thể không yêu anh. Tuy đau, nhưng anh vẫn có thể chấp nhận, cầu mong nàng gặp được ý trung nhân đẹp ý vừa lòng. Nhưng anh không cam tâm, khoanh tay nhìn Mai Thảo rơi vào tay lão quan huyện dâm ô, tàn ác.

 

Những giọt nước mắt trong suốt lặng lẽ rơi xuống sàn nhà như mảnh thủy tinh tan vỡ đâm thẳng vào tim anh nhức buốt.

 

Cho dù hôm nay, hôm qua hoặc những ngày sẽ tới tình anh dành cho Mai Thảo vẫn không thay đổi. Đối với anh “dù xác thân em có ố hoen vì gió bụi, nhưng linh hồn em vẫn trong trắng thanh cao như cành hoa sen vừa hé nhụy giữa đêm hè. Chốn bùn nhơ hương hoa vẫn tinh khiết đậm đà”. Trong trái tim anh, Mai Thảo mãi mãi vẫn là nàng công chúa nhỏ trong sáng và thuần khiết.

 

Đối diện với Trọng Nghĩa, lòng Mai Thảo đầy chua xót, mặc cảm. Ngày xưa nàng đã không đón nhận tình yêu cao cả của anh. Thì ngày nay, với tấm thân hoen ố cùng cái hoang thai cô lại càng không thể đón nhận tình anh. Không thể lợi dụng tình cảm của anh, không thể xem anh như cứu cánh. “Về đi, anh hãy về đi. Mà xây dựng lại cuộc đời thanh cao. Đừng thương đừng đợi đừng chờ. Một gái đã vô tâm sang đò”. (hò Huế lun nha ^_^)

 

Chuyện quan huyện vụng trộm nuôi tiểu tam, bị quan huyện phu nhân phát hiện. Để thỏa mãn ghen hờn, bà ta tàn nhẫn bán Mai Thảo vào lầu xanh. Đời cô lần nữa lại rơi xuống tận cùng hố thẳm.

 

Sáu năm sau.

 

Mai Trinh ngỡ Vân Sơn đã chết, biết tin Mai Thảo bị bán vào kỹ viện Bằng Châu. Nàng tìm đến mong dùng tấm thân và cuộc đời mình đổi lại tự do cho người em gái vô phận bạc số. Tỷ muội gặp nhau mừng mừng tủi tủi.

 

Riêng phần Trọng Nghĩa, sau bao tháng năm lưu đày ngoài hải đảo, Trọng Nghĩa dẫn theo bé Mai Hương đi tìm kiếm Mai Thảo. Quá bất ngờ khi gặp lại người xưa Mai Thảo ngất xỉu.

 

Lệnh trên truyền xuống, đêm nay Bạch Vân Sơn giờ đã trở thành Tổng đốc trạng nguyên hạ cố đến kỹ viện Bằng Châu giải sầu.

 

Người đón tiếp anh chẳng ai khác lại là Mai Trinh. Bất ngờ, vui mừng, ngỡ ngàng, bàng hoàng bao nhiêu cảm xúc đan xen lẫn nhau. Vui chưa trọn, thì một sự thật đánh ập vào tim chàng, Mai Trinh là gái lầu xanh. Còn một sự thật chấn động hơn, khi bất ngờ có một đứa bé xuất hiện gọi Mai Trinh là mẹ, và Trọng Nghĩa là cha. Lửa ghen hờn thiêu đốt lý trí, khiến Vân Sơn quên mất nghĩa thâm giao tri kỷ ngày nào, không đắn đo suy nghĩ hạ lệnh rạch nát mặt Trọng Nghĩa.

 

Đến khi Mai Thảo tỉnh lại, thì mọi chuyện đã rồi, nhìn người Trọng Nghĩa toàn thân nhuốm máu, từng dòng lệ nóng hổi không ngừng rơi trên đôi má mịn màng, tim cô như uất nghẹn.

 

Tất cả là tại cô, có phải là tại cô không? Nếu ngày xưa cô chấp nhận tình yêu của Trọng Nghĩa, cùng anh xây dựng mái ấm gia đình. Nếu như ngày xưa cô không lầm lạc trao con tim không đúng chỗ, để rồi đưa ra những quyết định sai lầm, nông nổi. Thì hôm nay, mọi người đâu cùng chịu khổ.

 

Chính những suy nghĩ ấy, lại càng đẩy cô xa rời Trọng Nghĩa hơn, tấm thân cô thêm một lần nhơ nhuốc, có gột rửa thế nào cũng không hết bùn nhơ.

 

Lần nữa cô lại trốn chạy tình anh, như chạy trốn luôn cả trái tim mình. Cô đâu phải là gỗ đá vô tri, mà không biết rung cảm, yêu thương trước tấm chân tình cao cả. Nhưng cô đâu còn xứng đáng để anh quý, anh yêu. Những gì nợ anh kiếp này, xin hẹn kiếp sau cô sẽ đền trả.

 

Cô và anh cứ như chơi trò cướp bắt. Cô cứ trốn chạy, còn anh thì mãi kiếm tìm.

 

Nếu yêu cô là sai, thì anh đây không cần đúng. Cho dù là góc biển chân trời, hay biển thẳm rừng sâu anh cũng quyết tìm cô. Biết đến bao giờ Mai Thảo mới hiểu cô chính là linh hồn, là lẽ sống của đời anh. Không có cô trong đời, thì ngày và đêm đối với anh sẽ không có sự khác biệt. Không có cô trong đời, thế giới của anh chỉ còn là tăm tối.

 

Đêm tối qua rồi, hãy nhìn chân trời sẽ thấy bình minh. Cuối cùng Mai Thảo cũng thông suốt, việc cô cần làm không phải là trốn chạy mà là đón nhận tình anh. Cô sẽ toàn tâm toàn ý mà yêu anh, chăm sóc anh, đền bồi lại cho anh những tháng ngày sầu tương tư.

 

Thay vì cứ dằn vặt lẫn nhau, để rồi cả hai cùng khổ, giờ đây cô xem đoạn đường trước chỉ là diễn tập. Bắt đầu lại từ đầu, hãy để cô và anh diễn lại lần nữa. Diễn lại từ đầu, diễn một vai tin vào sự lựa chọn tình yêu hơn.

 

Phần Vân Sơn, sau khi hiểu tận tường khúc chiết, anh toan quyên sinh để đền tội lỗi của mình. Nhờ Trọng Nghĩa và Mai Thảo can ngăn, nói giúp, phu thê Vân Sơn – Mai Trinh lại sum họp như xưa.

 

Từ đó, bốn người, hai cặp cùng sống hạnh phúc với tình yêu của mình. Trải qua bao đau sầu, tử biệt sanh ly, nước mắt không biết rơi bao nhiêu lần, cuối cùng Trọng Nghĩa cũng đã tìm được “trái tim mình”.

 

“Ta lấy tình yêu ba kiếp, đổi lấy nhân duyên người một đời

Chỉ mong kiếp này có thể cùng người bắt đầu mặt đối mặt

Ta lấy tình yêu ba kiếp, đổi lấy nhân duyên người một đời

Không muốn chúng ta hứa hẹn đến kiếp sau mới gặp lại

Ta lấy tình yêu ba kiếp, đổi lấy nhân duyên người một đời

Chỉ vì tìm kiếm người quá lâu, mà thời gian đoàn tụ quá ngắn

Ta lấy tình yêu ba kiếp, đổi lấy nhân duyên người một đời

Vì không muốn kiếp này chúng ta lại lỡ mất từng ngày”

   Người kể: ~3mtl~

VIDEO CÙNG ALBUM KHÁC >
ALBUM VIDEO KHÁC >

Vị Đắng Đời Cha

Tiếng đờn ai oán, dìu dặt vọng về trong đêm thanh vắng. Tiếng đờn vừa lạ vừa quen, đưa hồn về miền ký ức xa xưa...

Vị Đắng Cuộc Đời

Vợ chồng Hùng và Hậu tuy nghèo nhưng sống rất tình nghĩa. Không còn cha mẹ bà con thân thuộc, anh chị xem Dũng như một đứa...

Vầng Trăng Trong Mưa

Sinh con và nuôi dạy con từ bé đến lúc trưởng thành, cha mẹ nào không muốn con mình có một cuộc sống đủ đầy hạnh phúc,...

Nước Suối Trường Sinh

Tù trưởng bộ lạc Hà Sơn – Kha Lân luôn lấy chinh chiếm làm niềm vui. Mọi chuyện bắt đầu từ khi ông cưới Y Miên –...

Như Núi Thái Sơn

"Uống nước nhớ nguồn, làm con phải hiếu. Công cha như núi Thái Sơn, nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”   Không...

Ngôi Nhà Mơ Ước

Ngọc là con gái trong một gia đình khá giả, vì yêu Tâm nên cô từ chối cùng mẹ qua nước ngoài định cư. Nhưng ngờ đâu...

Mẹ

"Mẹ” - chỉ một từ thôi, một từ ngắn ngủi vỏn vẹn có hai chữ cái, nhưng lạ lùng thay, nó lại chứa đựng không biết...