Thính âm cung

Audio 'Đừng Hẹn Mưa Ngâu'

  • AUDIO
  • Nội dung

“Tôi với người cách mấy núi sông

Mấy triệu bước chân hay mấy vạn mái nhà

Nhớ người tôi chong đèn đi kiếm

Như chờ tàu thủy giữa sân ga”

Anh từng có một mối tình khắc cốt ghi tâm. Anh đã dốc hết sức lực, dâng cạn chân thành, quên đi mất việc phải thương chính mình, đem hết yêu thương trao trọn cho Em.
 

Nhưng rồi trời cao ghen ghét chia cách mỗi đứa một nơi. Em khoác áo cô dâu về làm vợ người khác, riêng Anh ôm trái tim tan nát tả tơi, góp nhặt từng kỷ niệm chấp vá trái tim đơn.

 

Kể từ nay chỉ còn là hồi ức!

 

Rồi dòng đời đưa đẩy, thời gia vô tình cứ lướt qua mau. Nhưng trái tim Anh bóng hình Em chưa hề phai nhạt. Anh tình cờ gặp lại Em trong hoàn cảnh trớ trêu, nhìn Em phải sống cảnh nghèo khổ, khó khăn thiếu trước hụt sau Anh nghe đau thắt ngậm ngùi. Muốn làm tất cả, đơn giản chỉ muốn giúp Em qua những ngày gian khó.

 

Anh nhã ý mời cả nhà của Em hãy dọn về một căn nhà trọ của bạn anh để sống. Anh sẽ giúp chồng em chữa trị vết thương, giúp anh ấy có một việc làm ổn định.

 

Nhưng tấm lòng tốt của Anh đã không được người kia đón nhận. Bởi vì đứng trước  Anh người kia tự ví mình là ánh đèn le lói, không xua đi được bóng tối âm u. Hắn nghi ngờ lòng tốt từ Anh.

 

Phía sau sự giúp đỡ nhiệt tình không cần hồi đáp ấy là gì? Nếu Em không là vợ của hắn, liệu Anh có sẵn lòng lao tâm khổ tứ chu toàn mọi việc đến thế.

 

Có lẽ Anh thật sự có dụng ý. Mong muốn lớn nhất của Anh chính là nhìn thấy Em được hạnh phúc. Mong muốn lớn nhì của Anh chính là mãi mãi gần bên Em. Buồn cười quá, phải không Em?

 

Người kia cũng chỉ vì quá yêu Em vừa tự ti, mặc cảm lẫn ghen hờn. Người kia cũng muốn tốt cho Em. Người kia nghĩ trong lòng Em vẫn còn mang nặng mối tình xưa. Chỉ cần Anh trả hết số nợ Hắn đang mang, ngay lập tức Em sẽ trở thành vật sở hữu của Anh.

 

Chán nản, thất vọng Em vội chạy đi. Suốt bao năm sống trong nghĩa vợ tình chồng, thế mà Hắn vẫn không tin Em toàn tâm toàn ý yêu Hắn.

 

Em quyết định sẽ cùng Anh làm một chuyến đi xa. Sẽ chung một chuyến tàu nhưng không cùng chung điểm đến. Mối tình đầu đã ngủ vùi trong quên lãng. Phần số đã an bài cho mỗi một con người. Anh và Em hai hướng rẽ khác nhau. Dẫu sao Em đã là mẹ, Em ra đi chỉ để Hắn bình tâm suy nghĩ lại những hành động sai lầm của mình. Mong rằng, ngày nào đó gặp nhau, có thể nhìn thấy Anh hạnh phúc là Em đã an lòng.

 

Hạnh phúc! Đối với Anh sao xa lạ, mông lung quá!

Hạnh phúc của Anh chính là nhìn thấy em hạnh phúc.

Hóa ra tự mình dối mình.

Hóa ra là chưa từng muốn đánh mất, dẫu cũng chưa từng có trọn vẹn.

Hóa ra, cũng biết đau.

 

Đứng trước Em cô gái bé nhỏ cứng cỏi, giàu nghị lực. Anh cố che giấu đi trái tim chằng chịt sẹo với những vết băng bó chẳng bao giờ lành. Thay vì làm bạn hành trình, bây giờ Em lại thành người đưa tiễn. “Mưa thu bay bay hay sương chiều giăng lạnh, thấm ướt tâm hồn cho lạnh cả không gian. Gió giận ai mà khua cành lá thở than. Mây hờn ai mà mịt mờ giăng ga nhỏ.”

 

Tình đầu thường rất khó trọn đời phải không Em? Những ký ức về em vẫn là một phần ký ức vô cùng ý nghĩa nơi góc nhỏ trái tim Anh.

 

Riêng Hắn, khi thức tỉnh hối hận, vội bế con chạy đến sân ga thì chỉ còn làn khói mờ ảo. Hắn khóc than, tự trách. Nhưng rồi có lẽ một ngày không xa, Em sẽ lại quay về bên cạnh Hắn.

 

Còn Anh mãi mãi vẫn là lữ khách độc hành.

 

“Có những mối tình mà người ta chỉ cất nó vào một góc lòng mình. Chẳng mộng mơ cũng chẳng cân đo về những ngày sau đó. Chỉ bình lặng mà yêu y hệt như cuộc đời bình lặng trôi qua từng xuân trẻ.”

Người kể: 3mtl

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >