Thính âm cung

Audio 'Sau Cơn Mưa Bụi'

Thể loại: Xã Hội

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Thúy Đào

- Vũ Linh: Vĩnh Thanh

- Thoại Mỹ: Thu Thủy

- .......................

  • AUDIO
  • Nội dung
Người ta thường nói “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”, vào một ngày đẹp trời, Vĩnh Thanh nhặt được chiếc chìa khóa của Thúy Đào, định trả lại nhưng thấy em nói chuyện dữ dằn quá (vì nàng đang bực bội). Anh quyết định làm quen vì dữ nhưng dễ thương có duyên, mặc dù em liên tục mắng anh lỳ, nói dai nói dài. May là xe em bị hư nên anh lại có dịp trổ tài và có cớ gặp em lần nữa.
 

Và kể từ ngày đó trái tim thơ ngây bé bỏng của cô gái mười chín tuổi đã thuộc về anh chàng kỹ sư Vĩnh Thanh, cô yêu anh tha thiết với mối tình đầu trong sáng.

 

Cha của Thanh từng yêu mẹ của Thúy Đào, nên khi mẹ mất thì Thúy Đào có nhận sự giúp đỡ của ông để trang trải cuộc sống và hứa không tiết lộ cho ai biết để tránh vợ ông hiểu lầm.

 

Thu Thủy vì muốn làm vợ Vĩnh Thanh nên đã báo cho Thanh biết Thúy Đào có gian tình, khi Thanh đến nhà Thúy Đào thì chỉ thấy được bóng lưng một người đàn ông và số tiền để trên bàn nên anh đã hiểu lầm và không tiếc lời sỉ nhục cô. Đào không thể giải thích được vì lời hứa với ân nhân.

 

Cô cho Thanh biết mình có thai con của anh thì Thanh càng mắng nhiếc nhiều hơn, Đào chỉ thét lên “Không, Vĩnh Thanh” khi bị anh cay đắng, ba từ thôi mà chứa đựng bao nhiêu uất ức, tủi nhục của một người con gái ngây thơ. (nghệ sĩ xưa truyền cảm xúc qua lời hát thật là hay, nghe mà nhói tim)

 

Thúy Đào chứng kiến cảnh người yêu đi cưới vợ mà không khỏi xót xa, cô đã bỏ ra đi với cái bào thai trong bụng. Cha Vĩnh Thanh biết được mối quan hệ của hai trẻ nên đã giải thích rõ ràng với Thanh, đến lúc này anh hối hận đi tìm thì người xưa còn đâu.

 

Mười năm trôi qua, hai mẹ con Thúy Đào sống trong nghèo khổ, cô thì bệnh vì vẫn còn thương nhớ anh. Đứa con gái thì phải đi bán vé số để kiếm tiền lo cho mẹ. Tình cờ con bé trú mưa ở nhà Thanh nên anh đã mua giúp hết và như có sợi dây vô hình nào đó, bỗng nhiên Thanh đòi đến nhà con bé cho bằng được.

 

Gặp lại Thúy Đào, Thanh hết lời xin lỗi và nguyện chăm sóc mẹ con suốt đời. Phần Thúy Đào trời ơi chẳng những không một lời oán trách mà còn khuyên anh phải có trách nhiệm với vợ vì cô là người có tự trọng (người gì mà hiền dữ vậy). Thu Thủy lại tìm đến tận nhà mắng chửi cô giựt chồng, ức oan nào hơn nàng lại thét lên “trời ơi, trời ơi, thật là đớn đau nhục nhã cho tôi lắm nè trời” (trời ơi, nghe tiếng la mà nhói tim lần hai).

 

Cha của Thu Thủy từ nước ngoài trở về và đến tìm Thúy Đào, khi thấy hình mẹ cô thì ông mới biết Thúy Đào cũng là con ruột của ông. Ngày xưa vì chữ hiếu ông đã rời xa mẹ Thúy Đào. Thu Thủy biết được thì hối hận và càng yêu thương chị của mình, huống chi mười năm sống chung với Vĩnh Thanh nhưng gối chăn lạnh lùng. Nên nhường lại duyên tình cho người chị đáng thương của mình để bù đắp lại những năm tháng lao đao của chị. Đúng là sau cơn mưa trời lại sáng nhưng cơn mưa này kéo dài đến mười năm.

Người kể: skythanh83

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >