Thính âm cung

Audio'Đêm Sầu Sa Mạc'

Thể loại: Tuồng Cổ

 

Diễn viên:

- Tài Linh: Đạt Quế Trân

- Vũ Linh: Lệnh Hồ Quân

 - Lệ Thủy: Cát Mộng Tuyền

- ..........................

  • AUDIO
  • Nội dung
Trên đường đưa công chúa Cát Mộng Tuyền về Kiến Đô, đoàn quân hộ tống đã chạm mặt với tướng cướp Ly Khang trên sa mạc. Tất cả đều bỏ chạy thoát thân trong đó có cả thống tướng Sa Mộc Kỳ và quan vệ quý Đạt Sĩ Cầm. Chỉ còn tên nô lệ Lệnh Hồ Quân một mình chống trả cứu công chúa. Trước nghĩa cử cao đẹp đó công chúa Cát Mộng Tuyền đã đem lòng yêu thương tên nô lệ. Họ đã thề hẹn cùng nhau.
 

Sau khi trở về triều ca, Đạt Sĩ Cầm cấu kết cùng Sa Mộc Kỳ hòng chiếm đoạt ngôi vua. Để mối liên kết thêm thắt chặt Đạt Sĩ Cầm hứa sẽ gả tiểu thư Đạt Quế Trân cho Sa Mộc Kỳ.

 

Sa Mộc Kỳ nghe thế liền vui mừng khôn xiết, càng trung thành hơn với Đạt Sĩ Cầm. Hắn mơ ngày được ôm người ngọc trong tay… giấc mơ này hắn đã mơ lâu lắm rồi.

 

Cảnh 1

Thống Tướng (Sa Mộc Kỳ): Kìa, tiểu thư Đạt Quế Trân. Trong lúc lòng tôi say khát vọng thì tiểu thư hiện đến như một vị nữ thần.

Đạt Quế Trân: Xin thống tướng đừng nói như thế, lòng của tôi chưa hiểu gì về tình cảm, hơn nữa… còn anh của tôi.

Thống Tướng: Quan Vệ Quý đã hứa gả tiểu thư cho mạc tướng.

Đạt Quế Trân: KHÔNG! Chuyện hôn nhân vô cùng quan trọng, anh tôi… anh tôi không quyết định vội vàng như thế đâu.

Thống Tướng: Tiểu thư chưa biết gì sao?

Đạt Quế Trân: Không… tôi không biết gì cả… tôi không hiểu gì cả.

Thống Tướng: Phải rồi, tiểu thư là gái má còn hồng, môi còn thắm thì bảo sao không thẹn thùng trước mặt người yêu. Đôi mắt long lanh như giấu kín một chuyện tình. Nàng hãy tới đây, nàng đừng sợ, ta với nàng là duyên là nợ. Như đôi cánh chim bay đang tung gió mây ngàn.

Đạt Quế Trân: Xin Ngài đừng nói năng như thế. Tôi là gái khuê phòng dám đâu nhiều mơ ước. Chuyện trăm năm tôi chưa hề nghĩ đến. Chút tình cảm của đôi mươi, chưa khuấy động hồn tôi. (NN kéo chữ “đến” cái nghe nó xa mút mù xa xa lun kkkk)

Thống Tướng: Ta yêu nàng!

Đạt Quế Trân: Ông không được sỗ sàng như thế. Bớ người ta.

Thống Tướng: Đừng la vô ích, nơi đây chỉ có chúng ta.

Lệnh Hồ Quân: Dạ, còn có tôi nữa.

Thống Tướng: Tên nô lệ bần cùng, mày đã tới ngày tận số.

Lệnh Hồ Quân: Đây thanh gươm của thống tướng xin Ngài hãy tự nhiên nhận lại. Xin lỗi thống tướng đây là chuyện ngoài ý muốn.

Thống Tướng: Được, ta hẹn gặp mi vào một cuộc gặp gỡ khác.

 

Chuyện tiếp theo luôn nằm trong tầm khống chế của Đạt Sĩ Cầm. Hoàng Thượng băng hà, mọi tội lỗi đều đổ lên đầu tên nô lệ Lệnh Hồ Quân.

 

Cảnh 2

Quan Vệ Quý: Đây là rượu độc, tao bắt buộc mày phải uống.

Đạt Quế Trân: Khoan. Xin anh đừng tặng cho Lệnh Hồ Quân ly rượu nồng cay men độc. Vì chung rượu kia có thể giết chết một trang nô lệ anh hùng. Anh hãy thương em mà suy xét cạn cùng. Người đã cứu danh dự của em ra khỏi bàn tay ô trọc của một gã đô tướng cuồng si. Người có một tâm hồn đáng quý và một nghĩa cử đáng khen. Vậy tại sao anh đối xử với người như thế. Anh hãy suy nghĩ kỹ đừng quyết định vội vàng.

Quan Vệ Quý: Đạt Quế Trân, sao em lại hành động điên cuồng như thế. Hắn là người có tội thì anh phải xử tội hắn chứ.

Đạt Quế Trân: Không. Ca ơi! Lệnh Hồ Quân tuy là nô lệ nhưng lại có một tâm hồn trong sáng như vầng trăng tỏ rạng lưng đồi. Xin anh đừng giết một tâm tư cao cả tuyệt vời. Vì trong cuộc mưu toan, em đều biết rõ sự sắp bày để cướp đoạt ngôi cao. Ai có tội thì triều đình phân xử. Thủ phạm kia chưa biết rõ là ai. Chờ ánh sáng ngày mai soi rọi, ai đúng ai sai sẽ được phơi bày.

 

Đạt Quế Trân ghi ơn ngày trước, nên hết lời van xin Đạt Sĩ Cầm đừng càng lún sâu vào tội ác. Nhưng Đạt Sĩ Cầm đang bị vinh hoa phú quý che mờ. Hắn sẽ bất chấp thủ đoạn, chỉ cần đạt được mục đích. Nào ngờ, chuyện ngoài ý muốn xảy ra, Trung thần Lương Bằng đã lấy cái chết của mình chứng minh sự trong sạch của Lệnh Hồ Quân. Công chúa Cát Mộng Tuyền tha chết cho chàng, nhưng phải lưu đày ra sa mạc.

 

Tại đây, Lệnh Hồ Quân lần nữa đối mặt cùng tên tướng cướp Ly Khang. Một lần nữa, cuộc so gươm được diễn ra. Một lần nữa Ly Khang lại rơi gươm. Một lần nữa Lệnh Hồ Quân tha cho tên tướng cướp.

 

Cảm kích trước tấm lòng hào hiệp, cả hai kết nghĩa huynh đệ. Lúc này, Đạt Sĩ Cầm dấy binh tạo phản. Công chúa Cát Mộng Tuyền được tên nô lệ Mã Bình Kiên đưa đến sa mạc. Ly Khang nghe lời Lệnh Hồ Quân tập họp thuộc hạ giết chết Đạt Sĩ Cầm và Sa Mộc Kỳ.

 

Giờ đây, công chúa đã hiểu được oan tình của chàng nô lệ. Công chúa mời Ly Khang về Kiến Đô chung tay góp sức xây dựng một triều đại mới. Nhưng Ly Khang là người của sa mạc, chân viễn du không muốn dừng lại một nơi nào.

 

(TB: Hazzz, chời ơi. Một tuồng tập hợp toàn sao khủng không. Mà nghe ức chế tâm lý dễ sợ. NN xuất hiện được có hai cảnh. Cũng chẳng biết số phận nàng Đạt Quế Trân như thế nào nữa hix hix…. )

Người kể: 3mtl

AUDIO CÙNG ALBUM KHÁC >